[TOP] 99+ Stt tình yêu tuổi 17 chớm nở, trong trắng khó phai

Stt tình yêu tuổi 17 chớm nở,trong trắng,khó phai mờ. Stt tình yêu tuổi 17 với mối tình đầu thơ ngây, trong sáng, mối tình không thể nào quên.Tình yêu tuổi học trò nói chung, tình yêu tuổi 17 nói riêng cứ nhẹ nhàng, trong sáng và ngây thơ như từng trang giấy trắng vậy. Có lẽ ai trong chúng ta cũng ít nhiều thuộc lòng một trong những bài thơ hay những dòng stt hay về tình yêu tuổi học trò

Cùng thưởng thức 99+stt tình yêu tuổi 17 chớm nở,trong trắng,khó phai mờ dưới đây nhé!

Contents

#35 Stt tình yêu tuổi 17 chớm nở hay nhất

Tuổi 17 là lứa tuổi giao nhau giữa tuổi thơ và tuổi trưởng thành nên không lớn cũng không nhỏ. Tình yêu tuổi 17 cũng nhẹ nhàng mà hồn nhiên như thế. Dưới đây là những stt tình yêu tuổi 17 trong sáng,khó phai, mang đến cho chúng ta nhiều ký ức ngọt ngào

1. 17 tuổi là cái tuổi đáng sợ nhất, cũng là cái tuổi trôi qua nhanh nhất. Nhanh đến mức vào một ngày nào đó, dưới cái nóng oi ả của mùa hạ. Chợt nhận ra rằng mình không còn “có quyền” được khoác lên mình bộ đồng phục học sinh thơm mùi bột giặt nữa rồi!

2. 17 tuổi là cái tuổi đáng sợ nhất. Tất cả các kì thi cứ dồn dập tới, cả đống đề cương đầy kín mặt bàn, kiến thức của những năm trung học nhiều đến mức khiến người ta không biết phải bắt đầu từ đâu.

3. 17 tuổi là cái tuổi đáng sợ nhất. Đối diện với cậu bạn thầm mếm, nửa muốn cậu ấy phát hiện ra tình cảm của mình, nửa lại nhớ cái cảm giác âm thầm dõi theo cậu ấy.

4. Ngày 8/3 Tớ 17 tuổi cậu 17 tuổi. Cậu tỏ tình tớ. Tớ từ chối. Cậu chỉ cười gượng. Tớ biết cậu buồn nhưng thực sự tớ không có tình cảm với cậu.

5. Đừng gặp ai cũng than vãn, kể khổ. 17 tuổi, bạn đã phải học cách trưởng thành rồi. 17 tuổi, bạn có thể hư vinh, bạn có thể so bì, nhưng bạn nhất định phải dựa vào chính mình.

17 tuổi, có thể bạn đã có đủ năng lực để bắt chước một người phụ nữ, nhưng điều đó cũng không có nghĩa rằng bạn đã chuẩn bị tốt mọi thứ để làm một người phụ nữ trưởng thành.

6. 17 tuổi, lần đầu học trang điểm, hãy mua mỹ phẩm cao cấp một chút, học vài năm, bạn sẽ thu về một bản thân xinh đẹp hơn. 17 tuổi, bắt đầu cố gắng học tập, xác định mục tiêu, học vài năm, bạn sẽ phát hiện, ngôn ngữ, cử chỉ của bạn ở một trình độ cao hơn.

17 tuổi, bắt đầu biết thành một người, hãy cười thật lớn, hãy khóc thật to, hãy thừa nhận, qua vài năm, bạn sẽ có được một trái tim mạnh mẽ hơn. 17 tuổi, không có gì là tuyệt đối chính xác. Cuộc đời vốn là thời điểm nào cũng có thể bắt đầu lại một lần nữa, vậy nên, điều bạn cần, đơn giản chỉ là: Hãy dũng cảm.

7. Văn học cảm thụ, Văn học nghị luận, ngữ pháp tiếng Anh, từ mới tiếng Anh, công thức Toán học, phản ứng Hóa học, thí nghiệm Vật lí, Sinh học, ghi chép Lịch sử, tin tức Địa lý, kinh tế, chính trị…

Thứ nào cũng như thứ nào, cố gắng nhiều hơn một chút. Vì chính bản thân bạn của một năm sau, vì những vất vả, những kì vọng của ba mẹ, vì một người con trai luôn chiếm giữ trái tim bạn, vì một người con gái khi bạn khóc sẽ an ủi bạn, giúp bạn lau khô nước mắt. Cô gái à, 17 tuổi, nhất định phải cố gắng, nhất định phải học tốt.

8. Chào cô gái tuổi 17. cái tuổi này thì lớn chưa lớn nhưng bé thì cũng không còn bé nữa. chúc em sinh nhật thật vui vẻ và ấm áp bên ng thân, gia đình và bạn bè.  Bây giờ thì giơ tay lên đi em ơi. và vẫy chào tuổi 17 đầy màu hồng đi nào

9. Chàng trai em thích năm 17 tuổi sẽ không thể đi cùng em đi hết con đường, đừng quá sâu đậm.

10. Năm 17 tuổi, một mình em chống đỡ cả bầu trời, mệt mỏi nhường nào cũng không được bỏ cuộc, thật sự không dễ dàng nhưng hãy cố gắng.

11. Năm 5 tuổi, cứ ngỡ bắt được con ve sầu là mùa hè sẽ kéo dài mãi

Năm 17 tuổi, cứ ngỡ nắm được đôi tay ấy là vĩnh viễn chẳng bao giờ xa nhau ..

Cảm ơn anh đã đến với em vào năm 17 tuổi, nhờ thế mà em chẳng thể nào quên được anh.

12. Bởi vì 17 tuổi cái ngưỡng tuổi của sự trưởng thành.! Là khi lớn biết nên làm gì. Là thời gian dành cho nhau ít nhưng học thì nhiều. Là khi mình cảm thấy bản thân trưởng thành rồi. Cần cố gắng vì tương lai. Hứa hẹn với đối phương mọi thứ trong tương lai.!! Nhưng để rồi bỏ lỡ nhau một cách không ngờ đến.! Mọi thứ vẫn đẹp.! Vẫn tôn trọng nhau.!

13. Những điều hồi trẻ chúng ta không thể chịu đựng, chúng ta đã chịu. Những thứ hồi trẻ chúng ta cho rằng không thể đánh mất, chúng ta đã đánh mất ! Cái người trong lòng bạn năm 17 tuổi ấy mãi mãi là bức tường thành không thể nào đạp đổ được.

14. Mình gặp nhau vào năm rực rỡ nhất của cuộc đời- năm 17 tuổi. Và chúng mình cũng ở bên nhau trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất,từ những ngày đầu còn ngồi trên ghế nhà trường, tranh nhau ăn từng cái bim bim.

15. Người ta thường nói thanh xuân năm 17 rẻ mạt nhất và cũng đắt giá nhất, người bên bạn năm 17 tuổi sẽ không cùng bạn đi đến cuối con đường.

16. Năm 17 tuổi, anh từng có tất cả, anh có những thứ mà những cậu con trai khác hâm mộ anh. Nhưng từ bao giờ mọi thứ cứ dần nhạt đi theo nămtháng, cuộc sống ngày càng lấn ép chúng ta.

17. Tôi vẫn nhớ như in, giấc mơ năm 17 tuổi của mình. Tôi và em (người mà mình đã thích rất nhiều trong những tháng năm ấy) sẽ ngồi trong một cái bè, giữa một bãi đất dài ngoài biển, dưới nắng chiều và gió man mác thổi, kể cho nhau nghe những điều xa xôi và những thứ vướng mắc, ngước mắt lên một cái là thấy bầu trời thẳm xanh và mây trắng.

Tôi vẫn mường tượng ra cái bầu trời xanh trong và đầy những niềm mong ước ấy. Tôi đã nghĩ chúng ta rồi sẽ cùng nhau hạnh phúc. Tôi đã nghĩ, tương lai là một thế giới vĩ đại lắm.

18. Người ta thường nói:”Thanh xuân không bao giờ là mãi mãi”

Đúng vậy, nhưng khi ấy chúng ta đã sống với những gì tốt đẹp nhất mà ta đã có

Và em…… em đã nghe được ở đâu đó rằng :”chàng trai bên cạnh bạn năm 17 tuổi sẽ không cùng bạn đi hết con đường còn lại…….

19. Cô gái mà bạn thích năm 17 tuổi, là cô gái mà cả đời này bạn khó lòng quên được. 

” Em của ngày đó chính là em tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tôi tuyệt vời nhất. Giữa hai con người tuyệt vời đó của chúng ta cách nhau một tuổi trẻ.

Dù chạy thế nào cũng không thắng được thanh xuân ! “

20. Người ta nói rằng: “Chàng trai năm 17 tuổi năm đó sẽ không thể đi cùng bạn mãi”, bây giờ thì tôi đã tin rồi. Nhưng tôi cũng rất vui vì cậu đã đến, có cậu thanh xuân của tôi không cô đơn. Cảm ơn cậu của năm đó vì đã thích tôi. Và tôi cũng muốn. Cảm ơn mình của năm đó đã thích cậu như vậy. Cảm ơn chàng trai tuổi 17. Cảm ơn tuổi thanh xuân đã qua chẳng thể níu lại.

21. Người mà từng hứa sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn, giờ đâu rồi?

Người mà ngày trung học suốt ngày đón bạn tới lớp, giờ đâu rồi?

Người mà hồi cấp 3, hồi đại học chày cối theo đuổi bạn, giờ đâu rồi?

Người hay đánh nhau với bạn, choành choẹ bạn, ngồi cùng bạn, chơi cùng nhóm, học cùng lớp, hoạt động cùng tổ… giờ đâu rồi?

Người đầu tiên hôn bạn, giờ lưu lạc nơi nao?

Người đầu tiên cầm tay bạn, giờ xa xôi phương nào?

22. Rất nhiều tình yêu đắm say của tuổi trẻ đều giống như vậy. Khi ấy chúng ta cho nhau niềm vui, nhưng lại không hiểu được cách trân trọng. Luôn nghĩ là sẽ nắm tay cả đời, mà chẳng ngờ rằng, tình yêu của chúng ta có thể trải qua mưa to sóng lớn, lại không chịu nổi biển lặng gió êm.

23. Những tâm sự tuổi 17 luôn chất chứa trong những trang lưu bút phượng đỏ. Ngày ấy bạn và tôi cùng nhau tạo nên rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò đầy ngông nghênh.

Tuổi 17 là khi có những người dạy cho tôi biết cuộc sống thật sự đau đớn như thế nào, cũng là khi tôi biết được tình bạn ấm áp đến thế nào. 

Tuối 17 đủ để biết thế nào là tình yêu, hạnh phúc, vui buồn trong cuộc sống. Cái tuổi chỉ vì một người mà làm bạn nhớ cả đời, một câu nói vu vơ cũng làm bạn khắc cốt ghi tâm.

Tuổi 17 mới bắt đầu thanh xuân. Hãy sống cho xứng đáng tuổi thanh xuân của mình đi! ..

24. Năm 17 tuổi thất tình

Có thể trốn trong nhà vệ sinh khóc

Có thể ở ktv uống rượu hát suốt đêm

Có thể khóc đến hôn thiên ám địa

Có thể xin thề sau đó không qua lại với hắn cả đời

Sau đó lại bắt đầu lại từ đầu

Stt ngắn về tuổi 17 đặc sắc nhất

Tuổi 17, cái tuổi của sự tò mò, sự bận tâm, mong lung và chông chênh nhất của giới trẻ. Tuối 17 đủ để biết thế nào là tình yêu, hạnh phúc, vui buồn trong cuộc sống. Cái tuổi chỉ vì một người mà làm bạn nhớ cả đời, một câu nói vu vơ cũng làm bạn khắc cốt ghi tâm. Hãy cùng xem những Stt ngắn về tuổi 17 ý nghĩa sau đây nhé!

1. 17 tuổi, nhiều dự định và hoài bão…. Tôi sẽ nỗ lực nhiều hơn, cố gắng nhiều hơn……

2. Vậy nên, làm ơn đi đừng nghĩ tớ tài năng lắm giỏi giang lắm mà vứt tớ lại, ở cái tuổi 17 này – tớ cũng chơi vơi lắm, cũng khó khăn lắm, cũng ngập ngụa trong mấy cảm xúc chó má lắm.

3. Năm mình 17 tình yêu cũng như chính mình vậy chỉ 17 mà thôi đẹp là vậy trong sáng là thế nhưng cũng chỉ trong khoảnh khắc 17 ấy mà thôi. Khi qua đi rồi tình yêu mang theo nhiều màu sắc hơn chàng trai nam 17 tuổi ấy cũng không còn bên tôi nữa, nhưng đó mãi sẽ là những kỷ niệm trong sáng bên tôi.

4. 17 tuổi yêu một người, giờ gặp lại nơi ngực trái đã không còn nhói lên nữa nhưng nếu bảo quên đi. có thể làm được sao?

5. Thực ra, tính tới bây giờ chàng trai tôi thực sự yêu là vào năm 17 tuổi, vì anh mà tôi đã cố gắng rất nhiều, để hoàn thiện mình hơn, vì anh mà tôi thay đổi, có những giọt mồ hôi vì sự nỗ lực đó, cũng có những nụ cười xuất hiện khi tôi nhắn tin với anh, và cả những giọt nước mắt… nhưng đáng tiếc anh không yêu tôi.

6. Mười bảy tuổi ánh trăng chưa thể sáng . Mà dơ tay giám với lấy mặt trời . Những vì sao mỉm cười ngão ngễ . gọi gió về để thấy những ngu ngơ ..

7. Những câu chuyện thanh xuân luôn kết thúc buồn như vậy.
Chàng trai bạn yêu năm 17 tuổi liệu có thể đi cùng bạn tới cuối cuộc đời…

8. Những năm tháng trung học… Liệu có phải không thể bày tỏ tình cảm của mình là hèn nhát hay không? Mình nghĩ, đó có lẽ không phải hèn nhát, chỉ là năm mười bảy đó chúng mình đều chưa có gì dám chắc cho tấm lòng của đối phương. Càng không phải sợ thất bại mà không dám nói, đơn thuần chính là sợ mất đi một tình bạn thuần khiết mà sau này không thể có lại.

9. 17 tuổi đọc những dòng này thấy đầy những vất vả lo lắng. Giờ 18 tuổi, vượt qua cái tuổi 17 ấy rồi, thấy mọi thứ cũng chỉ nhẹ nhàng thôi, vì thực ra nó qua nhanh lắm. Khi mình đang mải than vãn về kì thi đại học khốn khổ ra sao thì nó cũng đang từ từ trôi qua lúc nào không biết.

Đã từng muốn thoát khỏi cái tuổi 17 thật nhanh, nhưng giờ 18 tuổi rồi, lại mong muốn được quay về nhưng năm tháng cấp 3 quý giá ấy hơn bao giờ hết. “Thời gian ba năm thật sự rất ngắn”, câu nói này là thật đấy.

10. Lần đầu tiên tôi cảm thấy những điều mất mát vô hình cũng là khi tôi 17 tuổi.
Tuổi 17 có quá nhiều biến động! Tuổi 17 cũng là mốc thời gian đánh dấu tôi trưởng thành, nhưng tôi lại không muốn nhanh như vậy…… Nhanh như vậy để làm gì chứ, để rồi tất chỉ còn là kỉ niệm.

11. Ôi qua tuổi 17 rồi thì lại đứng trước khủng hoảng 20. 17 có ngã thì còn đủ thời gian mà hồi sức đứng lên, từ 20 là đời đã như thang cuốn 1 chiều rồi, có ngã cũng phải gắng mà chạy tiếp. Nghĩ mà mệt.

12. Qua cái tuổi 17 rồi mới thấy 18, 19, 20,…nó đáng sợ đến chừng nào. Nhưng cũng thật may mắn vì còn có thể bước qua từng năm tháng cuộc đời. Cứ sống thật vui vẻ khi còn có thể!

13. Tuổi 17 là khi có những người dạy cho tôi biết cuộc sống thật sự đau đớn như thế nào, cũng là khi tôi biết được tình bạn ấm áp đến thế nào.

14. 17 thực sự rất đáng sợ. Mọi thứ xung quanh vô cùng chông chênh. Tưởng chừng như chỉ cần buông lỏng tay một chút, những thứ mình đang có, những thứ mình trân trọng rồi sẽ vụt bay đi.

15. 17! Dễ dàng ôm trong lòng thất vọng, hụt hẫng. Mọi thứ cảm xúc đều được đẩy đến cao trào một cách vô ý thức. Vô thức cười, rồi bỗng dưng bật khóc. 17 thực sự, thực sự rất đáng sợ.

16. 17 tuổi có quá nhiều thứ thay đổi, suy nghĩ cũng khác đi nhưng tham vọng thì vẫn thế và ngày càng tăng cao, sắp qua cái tuổi 17 đầy khó khăn rồi.

17. Tuổi 17, cái tuổi nhiều sóng gió nhất và rồi ta chợt nhận ra, chỉ còn chưa đầy 3 tháng nữa là ta đã bước qua tuổi 17 này rồi.

18. Không phải chỉ có tuổi 18 mới là tuổi chông chênh. Tuổi nào ta cũng chông chênh cả, nhất là trong khoảng lưng chừng giữa 17 với 18. Chỉ là ở giai đoạn đó, ta lớn thì không lớn, trưởng thành thì cũng chẳng phải trưởng thành. Cứ dở dở ương ương như thế nên mới trở nên chong chênh nhất..

19. Tuổi 17 tôi vẫn mang trong người sự quyết tâm để không làm bố mẹ thất vọng…
Bây giờ 19 tuổi tôi đang trải qua những sự việc đối với người khác nó đã xảy ra từ tuổi 17.

20. Tuổi 17 sợ nhất là đi thi tốt nghiệp nếu đạt kết quả xấu… sẽ là 1 tràn cười và lưu danh sử sách cho các đàn em trong trường.

Cap hay về tình yêu tuổi 17 ý nghĩa nhất

Những cap hay về tình yêu tuổi 17 được rất nhiều người yêu thích và chia sẻ rầm rộ. Tuổi 17 là một độ tuổi hồn nhiên, vui vẻ mang đến cho chúng ta những kỉ niệm đáng giá nhất. Hãy cùng nhau theo dõi ngay nhé!

+ Tuổi thanh xuân chỉ có một lần… ngại gì mà không yêu hết mình..ngại gì mà không sống một thanh xuân trọn vẹn và không hề nuối tiếc. Tôi tin tình yêu thật sự sẽ vượt qua mọi thứ… kể cả cái lời nguyền kia nữa.

+ Tình yêu năm 17 của tôi, một mối tình tuyệt đẹp như một cuốn tiểu thuyết ngôn tình mà bao cô gái hằng đêm vẫn thường nghĩ tới.

+ Tôi và anh bắt đầu làm bạn với nhau vào những ngày đầu hè năm lớp 11. Như mở đầu của một câu chuyện ngôn tình, tôi và anh như oan gia ngõ hẹp của nhau.

+ Lúc ấy, tôi là con bé khá tốt về toán nhưng lại học nhóm toán thường và anh, một thằng “trùm” nhóm toán chọn của cô. Như một định mệnh, tôi bị cô dạy thêm toán bắt chuyển nhóm toán theo trình độ để tiện cho việc ôn thi đại học và tôi bị chuyển ngay vào nhóm của anh.

+ Không biết từ lúc nào tôi và anh như kỳ phùng địch thủ toán, cạnh tranh nhau từng chút. Như mặt trời với mặt trăng, anh ngồi bàn cuối ngoài cùng nơi xa cô nhất còn tôi ngồi bàn trên cùng nơi gần cô nhất.

+ Nghĩ cũng ngộ, anh như đàn bà ấy, lúc nào cũng kiếm chuyện mà tôi có đụng chạm gì anh đâu. Là một đứa mới bị chuyển đến nhóm học hoàn toàn xa lạ, tôi nào dám giành vị trí “trùm” của anh đâu mà anh cứ đấu với tôi mãi.

+ Là một cô gái hiếu chiến, anh đã khiêu chiến thì tôi chấp nhận. Từ đó, tôi và anh cứ đấu đá nhau suốt cho đến một ngày vô tình có đứa khác vào nhóm và chiếm lấy chỗ ngồi của tôi và tôi bị cô đổi đi chỗ khác. Không biết cô vô tình hay cố ý mà cô kêu tôi xuống ngay chỗ kế bên anh ngồi.

+ Thời gian đầu như chó với mèo tôi với anh làm bài chung mà cãi suốt làm sóng gió cả một vùng trời. Ám nhau trong nhóm toán chưa đủ, tôi và anh lại chung cả đường về, đi về cũng cãi, chọc cho tôi chửi. Rồi từ chửi thành cười đùa với nhau, từ cãi thành hợp tác với nhau cùng làm bài tập.

+ Coi bộ ý đồ cô dạy thêm toán thành công rồi ấy, hóa thù thành bạn, hóa địch thủ thành đồng minh. Tôi và anh bắt đầu làm bạn từ đó. Có lẽ số mệnh an bày, tôi và anh cứ như thế cho đến hết những ngày hè tháng 7, cùng hỗ trợ nhau trong nhóm học thêm, cùng nhau thong dong trên đường về, cùng buông những câu chuyện theo vòng quay đều xe đạp, cùng nhau qua những ngày nắng đến vui đùa dưới những ngày mưa.

+ Ngày mưa đầu mùa hôm ấy, tôi và anh cùng nhau đi về sau buổi học toán, tôi hậu đậu quên mất áo mưa ở nhà và anh không ngần ngại đưa áo mưa cho tôi và chấp nhận dằm mưa về.

+ “Dầm mưa về, mày bệnh tao không chịu trách nhiệm à” – tôi bong đùa. “ Vậy hả… vậy thôi tao không dầm mưa về nữa” – anh cười và lấy áo mưa lại và dựng xe đạp mở áo mưa ra mặc vô chuẩn bị về.

+ “Ờ. Mày không dầm để tao” tôi toan đạp xe ra về giữa mưa. “Xuống xe” anh nắm yên sau xe tôi lại không cho tôi về. Như xe tôi là xe thằng chả, anh dắt đi tỉnh bơ vô nhà cô nói gửi trong khi tôi không biết vụ gì đang xảy ra.

+ Anh lấy balo tôi đeo trước ngực và trùm tà sau áo mưa lên đầu tôi, kéo tôi lên xe anh và nói “Như vầy là khỏi ai dầm mưa. Vừa lòng mày chưa?”.

+ Nhà tôi thì xa hơn nhà anh cả 2km vậy mà anh chấp nhận chở con ú u như tôi về trên một chiếc xe đạp và dưới cơn mưa tầm tã.

+ Là một cô gái vô lo vô nghĩ, tôi cũng không nghĩ gì sâu xa. Ờ thì bạn bè, như vậy cũng tốt cho hai đứa không đứa nào phải dầm mưa. Vậy là tôi với anh về thôi.

+ Chở tôi trên xe, áo anh thấm ướt. Tôi không rõ là do mưa hay do tôi nặng. Như thường lệ, là oan gia, anh than thở: “Mấy năm nay làm gì mà lên cân dữ vậy không biết. Tiêu hao hết calo của tao rồi. Cảm ơn mày vì đã cho tao cơ hội giảm cân”.

+ Vẫn như mọi lần tôi phản ứng như thường lệ “ờ. Tao mập đó cũng đâu có ảnh hưởng gì đến hòa bình thế giới đâu. Ờ mà có ảnh hưởng mày, hay mày để người đàn bà lực điền như tao chở cho. Thay phiên nhau chở cho đỡ mệt”. Vậy cái anh chửi “ Mày điên à. Thôi khỏi đi, mưa vầy thay qua thay lại cho ướt à. Vầy để vầy đi cho tao yên ổn”.

+ Tôi cũng không nghĩ gì. Một lúc sao tôi nhận thấy điều bất thường, cái gì mà “mấy năm nay” sao anh biết lúc trước tôi ốm và mới ú lên gần đây thôi. Tôi mới hỏi “Khoan. Bộ tao với mày biết nhau lâu rồi hả. Cái gì mà mấy năm rồi cái gì mà…”. Chặn lời tôi anh nói “ Ờ.

+ Bây giờ mày mới nhận ra tao luôn. Mày vô tư hay vô tâm tao không biết. Mày học 9A1 đúng không, tao 9A6, tao mày chung trường 4 năm mà không biết luôn. Ờ mày không để ý tao cũng phải, lớp tao với lớp mày xa nhau quá. Với cái nữa, hôm nay tao chở mày để mày nhìn tao từ phía sau lưng. Tao nhìn mày từ phía sau ngần ấy năm đủ rồi”.

+ Anh có tin vào cổ tích đời thường không. Thật sự tôi không tin đó nhưng bất đầu từ ngày đó anh lại làm tôi tin. Ra là anh đã bắt đầu để ý tôi vào năm tôi học lớp 8. Lúc bấy giờ tôi thật sự không để ý đến hắn. Hắn là thằng ốm ốm hay chạy sau lưng tôi hằng ngày.

+ Thật ra lúc đấy bên cạnh tôi đã có thằng bạn thân là con trai ngày nào cũng song song xe đạp về chung. Anh lúc ấy đã hiểu lắm và chỉ biết chạy phía sau mà nhìn. Anh á, nhát dễ sợ.

+ Cho đến tận năm tôi học 12 anh mới có được vị trí mà suốt 3 năm qua anh đã thầm nhìn trộm. Như một tiểu thuyết ngôn tình, anh đến bên đời tôi bằng cách đó.

+ Đã từng chọc tôi đến điên tiết, đấu đá với tôi đến cùng cực, cãi với tôi đến nãy lửa rồi xoa dịu tôi bằng một đòn quyết định như vậy. Tôi trở thành nữ chính trong câu chuyện 4 năm của anh trong khi tôi cứ tưởng tôi là nhân vật phản diện trong cuốn phim đời anh suốt mấy tháng qua.

+ Bắt đầu từ đó, tôi biết được lòng anh. Ba năm cấp 3 của tôi kết thúc bằng một tình yêu thật đẹp. Như một cuốn tiểu thuyết giữa đời thường, như hai đứa con nít có, thăng trầm cảm xúc có, ghen tuông điên tiết vì nhau cũng nhiều, chọc nhau đến cùng cũng làm cho nhau hạnh phúc đến cao trào. Những tưởng lời nguyền về tình yêu tuổi 17 sẽ không linh nghiệm với tôi và anh rồi chứ.

+ Nhưng đời không như mơ và cũng không đẹp như trong tiểu thuyết. Ờ thì tôi và anh là “đúng người” đó nhưng “sai thời điểm” mất rồi.

+ Bên nhau được 1 năm tôi và anh đang ở đỉnh cao của hạnh phúc lứa đôi cuối cấp thì kỳ thi thpt quốc gia đến. Ban đầu tôi và anh cùng mục đích thi vào trường đại học kinh tế thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi cùng nhau ôn luyện, không còn con nít, cải vã, đấu đá, chọc tức nhau gì nữa, cả hai như hòa làm một, khả năng kết hợp đi đến đỉnh cao.

+ Quyết tâm bên nhau suốt 4 năm đại học lớn đến vô cùng. Nhưng rồi, anh lại trượt, chỉ vì tội bất cẩn. Từ đó, anh làm dân nông lâm, còn tôi, dân kinh tế.

+ Đứa quận 10 người tận Thủ Đức, khoảng cách từ đó cũng hình thành. Khoảng cách ở đây không phải là khoảng cách địa lý mà là khoảng cách giữa 2 tâm hồn.

+ Hóa ra bên nhau lâu ngày thành thói quen không thể nào ngừng, rồi xa nhau lâu ngày cũng dần thành thói quen. Đã là thói quen thì khó mà thay đổi.

+ Anh có những người bạn mới, những cô bạn xinh xắn khác và họ xinh hơn tôi là điều hiển nhiên. Anh bận với những hoạt động của câu lạc bộ, đi với câu lạc bộ, hoạt động văn nghệ, tổ chức và chạy chương trình.

+ Vì anh không hỏi nên anh không biết. Tôi cũng có những người bạn mới nhưng hầu hết đều là nữ, tôi bận với những hoạt động trong đoàn hội sinh viên, với những buổi tối chạy đi làm thêm rồi về mệt lả cả người và lăn đùng ra ngủ.

+ Vì không muốn để anh lo nên tôi không liên lạc, có thì là gọi nói chuyện được chút, nhắn tin được dăm ba câu rồi lại im bặt một thời gian.

+ Tôi, hoạt động trong đoàn trường nên cần tạo mối quan hệ và điều kiện thiết yếu là không có người yêu nhưng không tôi vẫn công khai tôi đã có người yêu mặc dù biết là sẽ bất lợi, tôi hạn chế tiếp xúc với những người con trai khác nhưng vẫn không tránh nổi hoàn toàn.

+ Là một cô gái hòa đồng lại hoạt động tích cực, tôi được cảm tình của nhiều người con trai nhưng thực chất chúng tôi coi nhau như những “chị em bạn dì” thân thiết.

+ Như hoa hướng dương, tình cảm tôi luôn hướng về anh. Còn anh, vì anh không cần phải làm thêm nên anh có nhiều thời gian rãnh hơn tôi. Nguyên nhân lúc nào cũng là vì tôi bận, vì lo cho tôi, vì tôi, vì tôi và vì tôi… lúc nào anh cũng ngắt cuộc trò chuyện trước bảo tôi nghỉ ngơi đi, anh có tâm sự tôi biết và hỏi nhưng như anh cũng bảo là không sao.

+ Và rồi, tôi không còn chạm được vào trái tim anh nữa. Anh vẫn là của tôi, ngày ngày chúng tôi vẫn liên lạc nhau qua tin nhắn điện thoại, thông qua màn hình mà vơi đi nổi nhớ.

+ Nhưng tôi không rõ là anh đang thật sự thế nào sau màn hình đó, tâm trạng anh ra sao nỗi lòng anh thế nào. Con người càng ngày càng dễ dàng trò chuyện với nhau qua màn hình điện thoại nhưng chạm vào trái tim nhau qua màn hình là không thể.

+ Khoảng cách giữa 2 tâm hồn còn đáng sợ hơn cả khoảng cách địa lý nữa các bạn à. Tôi và anh cùng 1 thành phố nhưng không cùng một tâm hồn. Và rồi, điều gì đến sẽ đến, có ngưòi quan tâm anh như cách mà tôi đã làm. Cô gái đó, như tôi, tính tình như tôi ngày đó. Cô gái đó đến bên anh xoa dịu những ngày không tôi bên cạnh.

+ Anh đã không còn bên tôi như những ngày cấp 3 nữa rồi. Anh không còn như ngày đó, không còn hay đi cùng tôi dưới sân trường nữa, không còn lúc nào cũng theo dõi mọi hoạt động của tôi, quan tâm đến cảm xúc thật sự của tôi nữa không còn xuất hiện bất thình lình xung quanh tôi và làm tôi vui nữa. Tôi và anh bị khoảng cách tâm hồn ngăn nhau thật rồi.

+ “Em làm gì cũng được, miễn sao em vui là được” câu mà lúc nào anh cũng nói. Anh không còn muốn khẳng định chủ quyền của mình đối với tôi nữa. Anh trở nên vô tâm đến lạnh lùng.

+ Cũng có thể, không bên em lâu ngày con tim an không được sưởi ấm nên nó lạnh rồi. Và rồi cô ấy đến, sưỏi ấm lại nó và anh vui trở lại. Tôi cũng vậy vui theo không màng nguyên nhân. Nhưng rồi, tôi nhận ra trong anh bây giờ là hình ảnh cô gái đó rồi không phải cô gái mang hình hài của tôi nữa.

+ Tôi lạnh lùng buông tay, ngày chia tay tôi đóng vai không còn yêu anh nữa rồi để anh không nuối tiếc mà đi theo tình yêu thật sự bây giờ của mình. Em không sao đâu, anh đừng lo, anh vui là được.

+ Bây giờ, tôi với anh vẫn là bạn đơn thuần là bạn. Quan tâm anh với một tư cách khác, góp ý cho anh sửa đổi những thiếu xót để cô gái ấy có được hạnh phúc mà trước giờ tôi chưa có được.

+ Anh và cô ấy hạnh phúc và bền chặt hơn tôi với anh. Anh và cô ấy phải đi với anh đến cuối đời chứ không phải chỉ đoạn đường tuổi 17 như em và anh. Anh vui là em ổn rồi.

+ Gửi cho những người đang lo ngại vì tình yêu tuổi 17. Hãy yêu hết mình mặc đi mọi chuyện. Kỉ niệm được tạo ra sẽ xa mờ sự tổn thương. Thanh xuân từ đó được trọn vẹn hơn bà không nuóii tiếc

+ Và..

Gửi cho anh thanh xuân tuổi 17. Chia tay nhau em không nuối tiếc về con người mà em nuối tiếc về những kỉ niệm đã qua. Em gửi cho anh mọi thứ, gửi cho anh những điều em chưa từng giải thích. Xin lỗi và chúc phúc.

+ Em mạnh mẽ lắm… nên anh đừng lo.

+ Lần cuối cho em xin được xin là em nhá

+ Tao sẽ an yên… mày à

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn Stt tình yêu tuổi 17 hấp dẫn và thu hút hàng ngàn lượt like và chia sẻ rầm rộ. Những stt tình yêu tuổi 17 đầy ấn tượng lay động hàng ngàn trái tim. Thân Ái!

stt hay - Tags: