[HOT] 101+ Thơ Vu Lan Báo Hiếu đầy xúc động khiến trái tim thổn thức

Những bài thơ Vu Lan Báo Hiếu luôn khiến cho trái tim chúng ta bồi hồi, xao xuyến. Tháng 7 được xem là tháng để những đứa con tri ân công ơn lớn lao trời biển của các bậc sinh thành. Những bài thơ đầy xúc động mà mỗi khi ta đọc được cũng rơi nước mắt, cảm xúc dâng trào mạnh mẽ. Những ai còn cha, còn mẹ hãy biết trân trọng và đền ơn cho cha mẹ khi còn có thể nhé!

Contents

45+ Thơ Vu Lan Báo Hiếu đầy ấn tượng

Thời gian vừa qua những bài thơ Vu Lan Báo Hiếu được mọi người săn đón và chia sẻ rộng rãi trên trang mạng xã hội nhằm bày tỏ những cảm xúc chân thành và lòng biết ơn của mình đến cha mẹ. Hiếu thảo đã là một truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, không chỉ trong đạo phật mà đối với các đạo khác cũng đề cao lòng hiếu thảo. Cùng nhau theo dõi bài viết này và đừng quên chia sẻ nhé!

1. Thơ báo hiếu cha

Cả đời lo lắng cho con

Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau

Ngày xưa mưa nắng dãi dầu

Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng

Củ khoai củ sắn trên đồng

Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con

Cha mong bữa đói không còn

Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng

Một đời áo vải nhà nông

Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi

Sớm khuya đồng ruộng giữa trời

Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh

Tóc cha mây trắng phủ giăng

Con mong cha mãi an lành bên con

Đáp đền dưỡng dục công ơn

Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.

2. Thơ báo hiếu mẹ

Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹ

Viết tặng bài thơ thỏa nỗi lòng

Nơi con xứ khách trời nắng nhẹ

Quê mình đã hết đợt đông phong?

Bỗng nhớ những ngày con bé thơ

Vòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơ

Chạnh lòng con muốn mình đừng lớn

Thời gian hờ hững chẳng đợi chờ

Rồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằn

Bàn tay gầy guộc mấy nếp nhăn

Mái tóc pha sương màu đã ngả

Vì con, bao đêm mẹ trở trăn

Hôm nay bên bờ sông vắng lặng

Lưu vong đất khách chẳng cạnh người

Vì ai đời mẹ bao gánh nặng

Người con xa xứ nhớ khôn nguôi

Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ

Chẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gì

Chỉ có nỗi lòng thương khôn xiết

3. Bài thơ dâng mẹ

Tác giả: Sương Mai

Chiều nhung nhớ mây buồn giăng mắc

Vọng quê nghèo ruột thắt từng cơn

Thương về bóng mẹ cô đơn

Chiều chiều tựa cửa mong con mỏi mòn

Ngày xưa ấy con còn nhỏ bé

Chưa bao giờ xa mẹ tấc gang

Nay con cách trở quan san

Hướng về quê mẹ đôi hàng lệ rơi

Con xa mẹ một đời thương nhớ

Bóng mẹ già, mình hạc xương mai

Ngày qua tháng rộng, năm dài

Mong con mẹ, những u hoài

Quê hương đợi ngày về chưa thấy

Để mẹ buồn lau sậy xót xa

Mẹ ơi nước mắt chan hòa

Lời ru của mẹ ngân nga một đời

Con buồn nhớ mẹ, mẹ ơi!

4. Bông hồng vàng

Vu lan về con cài lên ngực

Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha

Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà

Của những đứa con nhớ về cha mẹ

Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ

Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương

Dù bao năm dù có hoá vô thường

Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất

Cả cuộc đời mẹ cha tất bật

Cho chúng con lẽ sống tình yêu

Đại dương bao la đâu đã là nhiều

Với chúng con cha mẹ là tất cả

Có đôi lúc

Mải mê quay với dòng đời ồn ã

Những đô hội thị thành

Những phương trời lạ

Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha

5. Không đề

Mẹ già là mẹ sinh ta ra

Công phù lao dưỡng dục

Công thầy (cha) mẹ đùm bọc chín tháng mười ngày

Thầy mẹ bồng bế trên tay

Chân chưa đi bén đất

Mùa đông lật cật

Mùa rét lăn căn,

Nơi ướt mẹ nằm,

Nơi ráo (khô) mẹ xê (dịch) con lại

Nuôi con cho nậy (lớn)

Nên chín nên mười

Cha dậy đôi lời Mẹ dậy có phép có tắc

Dậy con ăn mặc, Có tứ có danh,

Như búp trên nhành, như hoa mới nở

Con trai có vợ, con gái có đôi

Cha già mẹ yếu, ai nuôi hỡi hời

6. Bông hồng cài áo

Một bông hồng cho anh

Một bông hồng cho em

Và một bông hồng cho những ai

Cho những ai đang còn Mẹ

Đang còn Mẹ, lòng vui sướng hơn

Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi

Như đóa hoa không mặt trời

Như trẻ thơ không nụ cười

Như đời mình không lớn khôn thêm

Như bầu trời thiếu ánh sao đêm

Mẹ! Mẹ là dòng suối dịu hiền

Mẹ! Mẹ là bài hát thần tiên

Là bóng mát trên cao

Là mắt sáng trăng sao

Là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối

Mẹ! Mẹ là lọn mía ngọt ngào

Mẹ! Mẹ là nải chuối buồng cau

Là tiếng dế đêm thâu

Là nắng ấm nương dâu

Là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời

Rồi một chiều nào đó anh về

Nhìn Mẹ yêu, nhìn thật lâu

Rồi nói, nói với Mẹ rằng:

Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ có biết hay không

Biết gì! Biết là con thương Mẹ không

Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh

Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em

Thì xin anh! thì xin em! hãy cùng tôi vui sướng đi

Hãy cùng tôi…vui…sướng….đi…!!!

7. Còn hoài một dấu hỏi

Tuổi thơ con có một thời hạnh phúc

Gọi “Mẹ ơi!” khi đói khát, chán chường

Lòng vui lên thấy mẹ cười trước mặt

Được vỗ về, được âu yếm yêu thương

Nhà mình nghèo, mẹ sợ thân con lạnh

Nên thức hoài, canh giấc ngủ thâu đêm

Con trở giấc, mẹ vội vàng lính quýnh

Ấp ủ con mặc gió bấc ngoài hiên

Lớn lên rồi lại rời xa tay mẹ

Mẹ vẫn cười nghiêng theo bóng đời con

Khi vấp ngã, gọi “Mẹ ơi!” rất khẽ

Đỡ con lên, Mẹ hỏi “Có đau không”?

Từ ngàn xưa nước mắt luôn rơi xuống

Hạt mưa sa đâu chảy ngược lên nguồn?

Trên đường đời mẹ bao lần vấp ngã

Có bao giờ con hỏi “Mẹ đau không ạ”

8. Mẹ

Biết chiều nay con về thứ bảy

Gánh rau xanh mẹ hái nhiều hơn

Chợ huyện cách xa, ngày đông tê tái

Bước chân gầy vẫn bám chặt đường trơn

Nghĩ tới con mẹ rải bước dài hơn

Lòng ấm lại giữa chiều giá buốt

Gánh rau nặng thấm tình người, nhẹ bớt

Giọt mồ hôi nhỏ suốt quãng đường dài

Giọt mồ hôi hoà lẫn giọt mưa rơi

Trong lạnh lẽo ấm nồng tình mẹ

Những cọng rau trên dáng đời ngả xế

Gửi màu xanh theo nhịp chân gầy

Mai con về dù lạnh gió heo may

Nhưng đã có giọt mồ hôi mặn ấy

Nhưng đã có nhưng ngày đông tê tái

In dáng người trĩu nặng gánh rau xanh

9. Nhớ mẹ hiền

Buồn lắm mẹ ơi, đêm trường viễn xứ

Con nhớ nhung hoài tiếng mẹ hiền ru

Thương mẹ lắm, giờ đây xa cách mãi

Chuyện tao phùng biền biệt cõi thiên thu!

Buổi ra đi nhìn mẹ già yếu lắm

Lệ lưng tròng rưng rức nhói buồng tim

Đường thiên lý quê người xa thăm thẳm

Con lạc loài biền biệt tựa bóng chim.

Con biết mẹ khóc chiều thu lá đổ

Mẹ mong chờ khi phượng đỏ đầy sân

Gió bấc về thương con buồn xứ lạnh

Cảnh xuân tàn mẹ vò võ bâng khuâng!

Con lưu lạc nửa đời xa cách mẹ

Như trùng dương thuyền mất dấu hải đăng

Ôi mờ mịt giữa đêm trường cô lẻ

Càng hãi hùng chợt thấy ánh sao băng.

10. Yêu cha

Cha đi tìm vầng mây trong sâu thẳm trời xanh

Nắn cho con cánh buồm và con bướm

Kể con nghe chuyện ngày trước

Có cánh cò bay lả bay la… Giọng ấm, trầm như một bài ca

Con xoe mắt tròn

Lắng nghe

Lạ lẫm

Chợt

Man mác thương giọt mồ hôi lấm tấm

Nghe dạt dào khuấy động trong tim

Con lạc về miền cổ tích xa xăm

Cha nắm tay dắt con băng qua những cánh đồng, thửa ruộng

Những lâu đài, điện ngọc, cung vương vẫn còn phía trước …

Chốc cũng xa dần, nhỏ ,cuối đường đi

Con chẳng hề sợ bất kỳ điều gì dù đi đến đâu

Bởi luôn có cha bên cạnh

Là động lực cho con thêm sức mạnh

Là ánh thái dương sáng mãi muôn đời

Con nghiêng đầu nhìn cha: cười

Soi bóng mình trong mắt cha ấm áp

Thấy chính con bơi trong biển hồ mênh mang điệu hát

Bài hát chỉ mỗi hai từ: yêu cha ……..

TOP 69+ Thơ báo hiếu cha khiến bạn rơi nước mắt

Công ơn sinh thành của cha mẹ cao tựa như núi Thái Sơn không gì có thể so sánh được. Những bài thơ báo hiếu cha luôn dạt dào cảm xúc mà ai đọc được cũng phải rưng rưng nước mắt. Những bài thơ Vu Lan Báo Hiếu này mang nhiều tình cảm ngọt ngào cũng lòng biết ơn vô hạn đến các bậc sinh thành. Cùng nhau cảm nhận ngay nhé!

11. Tháng bảy Vu Lan

Tác giả: Nàng Út

Vu lan đến đây mùa báo hiếu

Xót xa lòng ai hiểu đầy vơi

Mồ côi tội lắm Mẹ ơi

Mình con lạc bước chơi vơi giữa đời

Con nhớ Mẹ lệ rơi chảy mãi

Nhớ Mẹ nhiều con phải làm sao

Lòng đau se thắt nghẹn ngào

Nhớ sao kỉ niệm thuở nao ùa về

Lúc còn nhỏ không hề hay biết

Giữa dòng đời chảy xiết khôn nguôi

Bao nhiêu cay đắng ngậm ngùi

Mẹ dành nhận hết ngọt bùi phần con

Con chẳng biết còn hờn còn dỗi

Mẹ vỗ về trách tội chi đâu

Nay mùa tháng bảy mưa ngâu

Lòng con nhớ Mẹ lệ sầu chứa chan

Con mơ ước thời gian quay lại

Để bên đời Mẹ mãi bên con.

12. Đạo hiếu chưa tròn

Tác giả: Cà Phê Đắng

Ân dưỡng dục suốt đời ghi tạc

Nghĩa sinh thành nguyện khắc trong tâm

Nắng mưa cha mẹ dãi dầm

Nuôi con khôn lớn âm thầm chở che

Quê mình đó bờ tre khóm trúc

Vẫn bên con những lúc dặm trường

Trong con mãi một tình thương

Ơn cha nghĩa mẹ quê hương xóm nghèo

Mùa thu đến mưa heo gió bấc

Cha có tròn được giấc ngủ say

Mẹ ăn uống có đủ đầy

Mặc có đủ ấm những ngày lạnh căm

Con vẫn mãi âm thầm nguyện ước

Cha mẹ già luôn được bình an

Mùa về tháng bảy vu lan

Chưa tròn đạo hiếu trách thân tủi hờn.

13. Thơ Vu Lan báo hiếu cha mẹ

Mẹ là biển cả thênh thang
Cha là ngọn núi cao sang giữa đời
Cho con cuộc sống tuyệt vời
Với bao no ấm từ thời ấu thơ.

Mẹ hiền dìu những giấc mơ
Cho con chấp cánh bay vào tương lai
Ơn cha nghĩa mẹ đong đầy
Sớm hôm vất vã hao gầy lao tâm.

Chỉ mong con chớ sai lầm
Sa vào cạm bẫy thăng trầm thế gian
Dòng đời sóng gió miên man
Con yêu hãy nhớ đừng gian dối lòng.

Tiền tài vật chất hư không
Chỉ là một chút phấn hồng mà thôi
Làm người bể khổ đơn côi
Nên con đã hiểu được rồi mẹ ơi.

Từ nay đến trọn muôn đời
Con xin ghi khắc những lời mẹ cha
Sống luôn mang những thật thà
Yêu người yêu bạn mới là chính nhân.

14 Báo Hiếu Mùa Vu Lan

“Công Cha như núi Thái sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ Mẹ kính Cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.”

Vào mùa Báo hiếu vu lan
Kính dâng Cha Mẹ vô vàn hồng hoa
Cha là công tạo ra ta
Mẹ là mang nặng sinh ra chúng mình
Dù cho trọn kiếp chúng sinh
Chẳng đền đáp nổi ân tình Mẹ Cha
Báo hiếu – Tốt nhất nên là
Tu thân tích đức – Mẹ Cha vui lòng
(Gia Long)

15 Mùa Vu Lan

Con biết đã vào tháng 7
Mùa Vu Lan mới lại về
Sen thơm nức lòng con trẻ
Gửi hương về cõi bên tê…

Dẫu qua mấy chục năm trời
Người đã là người thiên cổ
Di ảnh ngả màu vàng ố
Nét xưa nào dễ phai mờ…

Vu Lan không cài hoa trắng
Chỉ thầm ấp ủ trong tim
Một tình yêu hoài sâu nặng
Muôn năm gửi đến mẹ hiền!

Vu Lan, mẹ đừng buồn nhé?
Mắt thôi mờ dấu khói hương
Con biết nơi kia quạnh quẽ
Có khi còn nuối người thương!

Cứ mỗi vào mùa tháng 7
Con ngồi nhớ lại đường xưa
Vạt áo dài màu trắng ấy
Có còn chấp chới ban trưa?

Vu Lan riêng con nhớ mẹ
Như tình sâu lặn vào mùa
Cứ mỗi thu về gõ cửa
Sóng lòng lại rộn rã khua…
(Từ Nguyễn)

16. Hoa Hồng Đỏ Mùa Vu lan

Hồng đỏ cài lên đẹp tuyệt vời
Phải nên trân trọng nhé người ơi!
Những ai còn mẹ còn hồng đỏ
Màu đỏ thắm tươi vẻ rạng ngời

Diễm phúc cho ai còn mẹ hiền
Sống trong tình mẹ thật vô biên
Vu lan báo hiếu vui bên mẹ
Thế sự thăng trầm vẫn thản nhiên

Hạnh phúc là khi còn mẹ yêu
Mẹ thương mẹ nhắc cho nhiều điều
Lúc buồn có mẹ người an ủi
Mong muốn điều chi mẹ cũng chiều

Tình đẹp nào hơn tình mẫu thân?
Chăm lo nuôi dưỡng công vô ngần
Mẹ nào tính toán công nhiều ít
Cũng chẳng bao giờ đòi trả ân

Bổn phận làm con phải đáp đền
Là người Phật tử ai đành quên?
Tinh thần vật chất luôn chu đáo
Tam Bảo mẹ về nương vững bền

Báo hiếu Vu lan hồng đỏ cài
Khắc ghi tình mẹ đến tương lai
Đường trần vạn nẻo đời sương gió
Ân nghĩa mẹ hiền không thể phai
(Thích nữ Thu Liên)

17, Mùa Báo Hiếu Nhớ Mẹ

Chuông ngân vọng gọi mùa báo hiếu
Đấng sinh thành dưỡng dục cù lao
Vấn vương mắt trẻ nghẹn ngào
Hướng về lòng mẹ, dạt dào mẹ ơi !

Nơi đất khách lẻ đời cô quạnh
Lạc rừng yêu lành lạnh buồn tênh
Tháng năm trôi nổi lênh đênh
Sông sâu đò vắng, gập ghềnh tuổi thơ

Nhớ bóng mẹ phơ phơ đầu bạc
Dáng thân gầy, tuổi hạt cao non
Đóa hoa hồng, trái tim son
Dâng về cài mẹ năm mòn tháng hao

Đèn hiu hắt, lao xao khói trắng
Qua mấy mùa cay đắng ngồi chong
Nửa hồn lưu xứ lệ đong
Nửa hồn về mẹ, cầu mong an lành

Ân hiếu nghĩa cam đành dang dở
Công mẹ cha, con nợ khắc sâu
Chuông lòng ngân đọng chất sầu
Tình nhà, sông núi đậm mầu trầm kha !
(Vi Vi)

18. Bông Hồng Tháng 7

Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ
Đừng nói phải chi… quá trễ rồi
Chiếc bóng thời gian nào chảy ngược
Dòng đời gõ nhịp chẳng ngừng trôi
Bông hồng dưỡng dục đây lòng mẹ
Hoa thắm công ơn tựa biển trời
Tháng bảy vu lan mùa báo hiếu
Ai ơi kẻo muộn – lá vàng rơi
(Nguyễn Khánh Chân)

Thơ về chữ Hiếu trong đạo Phật giá trị nhất

Từ bao đời này chữ hiếu luôn được đạo phật đề cao và truyền tụng mạnh mẽ. Những bài thơ về chữ Hiếu trong đạo Phật được rất nhiều người tìm đến và cảm nhận sâu sắc. Những bài thơ Vu Lan Báo Hiếu thức tỉnh mọi người về lòng biết ơn đối với đáng sinh thành của mình. Cùng nhau theo dõi ngay nhé!

19. Khói Vu Lan

Mẹ còn bận bịu chợ quê
Buồn tro vàng mã không về Vu lan
Con đò xưa hết sang ngang
Xếp con thuyền giấy mà man mác buồn
Mẹ là trái đất hình vuông
Sáu mặt xúc xắc cuống cuồng con chơi

Còn đâu nữa một bầu trời
Lưng cong vì nỗi cuộc đời cong hơn
Cơm dưa mắm… nhẹ oán hờn
Mẹ lên trời với mây rờn rợn bay

Vầng trăng đà chín cơn say
Mùa thu đã giục heo may bốn bề
Hết rồi những nẻo chợ quê
Chờ chi khói bếp không về nữa đâu

Mẹ còn bận bịu thiên thâu
Gió đưa vàng mã theo câu thơ buồn…
(Nguyễn Tấn Sĩ)

20.Vu Lan Cho Một Tình Yêu

Bông huệ trắng
cánh cò cũng trắng
đám mây chiều xam xám ngả vào thu
nằm ngửa mặt nhìn khung trời tắt nắng
bỗng thấy lòng không rượu cũng ngây ngư

Em xa cách không chỉ ba tấc đất
không chỉ năm không chỉ kiếp điệp trùng
ta mất em đã thành nhân loại khác
chỉ nỗi buồn như cũ cứ mông lung

Ai sẽ thắp nén trầm trong biển gió
thơm về đâu những chân thật không lời
ta chẳng rõ nụ hôn nào bỡ ngỡ
chạm non tơ như thuở mắt em cười

Hóa ra thế ta mới là vất vưởng
khi tình yêu em giấu kỹ đi rồi
khóc một tiếng sẽ thiếp vào âm vọng
những cơn mê xa xót bủa quanh đời…
(Hồng Thanh Quang)

21. Lòng Mẹ

Gái lớn ai không phải lấy chồng
Can gì mà khóc, nín đi không !
Nín đi ! mặc áo ra chào họ
Rõ quí con tôi ! Các chị trông !
Ương ương dở dở quá đi thôi !
Cô có còn thương đến chúng tôi
Thì đứng lên nào ! lau nước mắt
Mình cô làm bận mấy mươi người.
Này áo đồng lầm, quần lĩnh tía
Này gương này lược này hoa tai
Muốn gì tôi sắm cho cô đủ
Nào đã thua ai đã kém ai ?
Ruộng tôi cày cấy, dâu tôi hái
Nuôi dạy em cô tôi đảm đương
Nhà cửa tôi coi, nợ tôi giả
Tôi còn mạnh chán, khiến cô thương !
Đưa con ra đến cửa buồng thôi
Mẹ phải xa con, khổ mấy mươi !
Con ạ ! đêm nay mình mẹ khóc
Đêm đêm mình mẹ lại đưa thoi.

22. Vu Lan Xa Xứ

Bông hồng trắng xin dâng cho mẹ
Đóa hoa hồng đặt nhẹ mộ cha
Vu Lan biệt xứ xa nhà
Nhớ thương cách biệt bao la dặm trời

Chuông chùa vọng gọi lời báo hiếu!
Lạc rừng chiều cành liễu buồn tênh
Tháng năm dòng thác lênh đênh
Dương gian trôi nỗi gập ghềnh tuổi thơ

Nhớ dáng mẹ phơ phơ tóc bạc
Dáng thân gầy tuổi trạc non cao
Đóa hồng màu trắng – tim đào
Dâng về cha mẹ năm hao tháng mòn…

Ân hiếu nghĩa lòng con dang dở
Công mẹ cha con nợ khắc sâu
Chuông lòng ngân đọng chất sầu
Tình cha nghĩa mẹ đậm mầu trầm kha !

Ngày tháng bảy bao la nhung nhớ
Lễ Vu Lan thương vỡ cơn mưa
Trăng ơi màu trắng ngày xưa
Đi tìm tìm mãi bóng đưa cha về

Trăng khuya khoắt ê chề đi mất
Bóng chiều tàn đau thật là đau
Lòng con u ám một màu
Nhớ cha thương mẹ đêm thâu khóc thầm

Cha không cháy sao trầm hương tỏa
Mẹ không trăng sao hóa bao dung
Công cha nghĩa mẹ muôn trùng
Lòng con xao động lao lung một đời

Mây không tới cha ơi !… tóc trắng
Mẹ không hoa sao lắng ngát hương
Trăng về có ghé trên đường
Cho xin gởi mẹ hoa hường trắng trong

Xin mang đến đồi thông yên lặng
Mộ cha nằm một lẵng hồng tươi
Đỏ thơm đằm thắm rạng ngời
Vu Lan xa xứ rối bời lòng con…
(Hồng Dương)

23. Con Nhớ Mẹ

Đêm thao thức con thương mẹ quá !
Má nhăn nheo tóc xoã trắng ngần
Bao măm con tảo xoay vần
Mẹ luôn cực khổ bao phần héo hon

Con đã lớn, Mẹ còn lo lắng
Việc vàn nhiều cay đắng mẹ thương
Mẹ lo mãi suốt dặm trường
Thương con thương mãi vạn thương cung đời…

Thương thương mãi, xa vời nhung nhớ
Mắt đã mờ, lòng vỡ tay rung
Thương con điệp điệp trùng trùng
Mây ngàn gió núi ngại ngùng chịu thua

Mẹ ơi mẹ, con chưa báo hiếu
Xa cách vời con hiểu con thương
Trời cao biển mặn vô thường
Đường xa vạn dặm miên trường mẹ ơi!
(Hồng Dương)

24. Mùa Dâng Hương

Lá xào xạc hay mùa thu nhẹ bước
Hoàng hôn trôi hay nỗi nhớ lang thang
Thương mẹ cõi còm một đời xuôi ngược
Quê hương ơi còn bao cảnh cơ hàn !

Bay theo cánh diều đuổi bướm vườn hoang
Con lớn lên từ mồ hôi của đất
Ca dao mẹ trĩu nỗi buồn đơn chiếc
Khoai sắn giao mùa thay bữa hàn vi…

Câu thơ vào đời níu võng ưu tư
Con giấu mẹ chẳng bao giờ đọc được
Vì con biết mẹ đang nhiều nước mắt
Đọng ngàn trang ký ức đời mình !

Như mã di truyền sống để hy sinh
Mà ở mẹ có gì đâu nhận được
Chỉ có chăng là thời gian tóc bạc
Thêm xanh xao may rủi phận người !

Về dâng hương con nguyện cao vời
Xin hạnh phúc nhân mùa báo hiếu
Con khờ khạo nên nào có hiểu
Mẹ của con vẫn khóc lặng thầm…
(Phan Thanh Minh)

#Thơ Phật giáo về cha mẹ ý nghĩa nhất

Những bài thơ Thơ Phật giáo về cha mẹ luôn được mọi người yêu thích và săn đón rầm rộ. Những bài thơ chứa đựng biết bao những bài học và giá trị sâu sắc sống mãu theo thời gian. Đạo hiếu luôn là thứ mà bất cứ ai cũng nên làm theo và phải biết ơn đức hi sinh của cha mẹ. Cùng theo dõi ngay nhé!

25. Vu Lan Nhớ Mẹ

Thấm thóat mùa vu lan đến rồi
Lòng con se sắt lệ tuôn rơi
Ngày xưa hoa đỏ nay hoa trắng
Nỗi nhớ đong đầy năm tháng vơi

Rằm tháng bảy rồi Mẹ biết không?
Người người vui nhận cánh hoa hồng
Riêng con đươc tặng cành hoa trắng
Và ánh mắt buồn với cảm thông

Hoa trắng ai cài lên áo con
Hằn lên nỗi nhớ đỏ như son
Cám ơn chưa nói nghe lời nghẹn
Nuốt lệ dìm sâu một nỗi buồn

Lặng lẽ quay về kí ức xưa
Sân Chùa nhạt nắng gió lưa thưa
Tay trong tay Mẹ cành hoa thắm
Và nén hương trầm tỏa khói đưa

Riêng tặng cho em một cánh hồng
Nhân mùa báo hiếu phận làm con
Vui thay hạnh phúc khi còn Mẹ
Chữ hiếu cho ai vẹn tấm lòng

Đây cành hoa trắng tăng cho anh
Nhớ Mẹ nuôi con đến trưởng thành
Chữ hiếu làm sao đền đáp hết
Mờ trong di ảnh lệ rơi nhanh
(Nguyễn Khánh Chân)

26. Chữ Mẹ

Vu Lan báo hiếu lại về
Con đường tháng Bảy lê thê mưa mùa
Trên cành chiếc lá đong đưa
Bâng khuâng nhớ mẹ năm xưa võng buồn
Cánh tay gầy guộc thon suông
Dắt con qua những chặng đường khó đi
“Khó đi mẹ dắt con đi,
Con thi trường học, mẹ thi trường đời
Cho dù giông bão tơi bời
Vượt bao gian khó không rời đàn con
Mẹ hiền vững một lòng son
Nuôi con khôn lớn không sờn không nao
Tình mẹ tha thiết dường bao
Không gì so sánh, không sao đo lường !
Trong mẹ chỉ một chữ THƯƠNG
Bao nhiêu sách vở văn chương cũng thừa
Mẹ nghèo tần tảo sớm trưa
Không lời than vãn nắng mưa nhọc nhằng
Có đêm sàng gạo dưới trăng
Đàn con quấn quít vây quanh nô đùa
Tuổi thơ nào biết trời mưa
Trên cao mưa xuống… nước nào mưa lên
Ngày nay con đã lớn khôn
Nuôi con mới thấu công ơn mẹ mình
Giờ đây mới biết hy sinh
Mới hay, mới rõ thâm tình mẹ yêu
Ai ơi lá đổ muôn chiều
Nhớ về người MẸ… nhớ mùa VU LAN
(Hoàng Hạc Bay)

27. Chữ Mẹ

Một chữ Mẹ sao thân thương quá đỗi
Nhẫm trong tim nghe đầy ắp ngọt ngào
Ðọc chữ Mẹ chợt thấy lòng rung động
Lòng Mẹ hiền như những khúc ca dao

Tiếng gọi Mẹ, bỗng oà trong mừng rỡ
Chữ đầu tiên bập bẹ lối vào đời
Từ cuống rốn con hành đau bụng Mẹ
Tháng năm dài câu hát Mẹ à ơi

Những đêm lạnh mẹ ủ nồng con ngủ
Nóng trưa hè Mẹ quạt chẳng ngừng tay
Con đau ốm, Mẹ nhiều đêm thức trắng
Lòng thương yêu trời biển đủ đong đầy

Mẹ lặng khóc theo nỗi đau con trẻ
Lòng mẹ vui nhìn con bước vững vàng
Mẹ chịu đói dành cho con no đủ
Vì thương con Mẹ nặng gánh gian nan

Ôi chữ Mẹ lớn như trời như biển
Chỉ một âm mà như tiếng sấm rền
Con gọi Mẹ nghẹn ngào trong cuộc sống
Dẫu buồn vui chẳng có lúc nào quên
(Mạc Phương Đình)

28.Dòng Lệ Mùa Vu lan

Mỗi mùa Vu lan đến
Biết bao dòng lệ rơi
Cho tình vô bờ bến
Bày tỏ không nên lời

Nghẹn ngào trong nước mắt
Tưởng nhớ đến mẹ cha
Ân tình cao chất ngất
Suốt đời đã bôn ba

Vì đàn con yêu dấu
Cha mẹ phải gian nan
Sớm hôm luôn phấn đấu
Tranh thủ mọi thời gian

Cho con thơ tất cả
Để con được trưởng thành
Dù đời có nghiệt ngã
Cha mẹ cũng cam đành

Thế nhưng con khôn lớn
Chưa đền đáp được gì
Thì nhận điều đau đớn
Bởi cha mẹ ra đi

Đã nghìn thu vĩnh biệt
Theo định luật vô thường
Vu lan về chỉ biết
Hoa trắng cài tang thương…
(Thích nữ Thu Liên)

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ Vu Lan Báo Hiếu vô cùng đặc sắc và ấn tượng. Những bài thơ chứa đựng nhiều bài học giá trị mà sâu sắc nhất. Cha mẹ luôn là những người yêu thương ta vô điều kiện, hãy biết trân trọng và báo hiếu cho họ khi còn có thể nhé! Thân Ái!

Thơ Hay - Tags: